Đánh giá hiệu quả canh tác lúa phẩm cấp cao tại An Giang
Nghiên cứu với mục tiêu đánh giá hiệu quả canh tác lúa phẩm cấp cao tại An Giang theo định hướng chiến lược thị trường xuất khẩu gạo Việt Nam. Nghiên cứu sử dụng phương pháp màng bao dữ liệu để ước lượng hiệu quả canh tác thay đổi theo quy mô và hiệu quả canh tác không thay đổi theo quy mô. Đối với hiệu quả canh tác thay đổi theo quy mô, hiệu quả kĩ thuật trung bình bằng 87,05%, hiệu quả phân bổ trung
bình bằng 78,37%, hiệu quả chi phí trung bình bằng 67,99%. Đối với hiệu quả canh tác không thay đổi theo quy mô, hiệu quả kĩ thuật trung bình bằng 80,91%, hiệu quả phân bổ trung bình bằng 63,80%, hiệu quả chi phí trung bình bằng 58,32%. Mô hình Tobit có biến phụ thuộc là hiệu quả thay đổi theo quy mô canh tác với biến độc lập đề xuất được sử dụng để xác định các yếu tố ảnh hưởng đến hiệu quả canh tác. Kết quả,
nghiên cứu xác định có bốn yếu tố ảnh hưởng đến hiệu quả canh tác gồm trình độ, thâm niên, hợp đồng, lượng giống.
Trang 1
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Trang 9
Tóm tắt nội dung tài liệu: Đánh giá hiệu quả canh tác lúa phẩm cấp cao tại An Giang
TẠP CHÍ KHOA HỌC TRƯỜNG ĐẠI HỌC TRÀ VINH, SỐ 30, THÁNG 6 NĂM 2018 1 ĐÁNH GIÁ HIỆU QUẢ CANH TÁC LÚA PHẨM CẤP CAO TẠI AN GIANG Trương Văn Tấn1 EVALUTING FARMING EFFICIENCY TO HIGH QUALITY RICE IN AN GIANG Truong Van Tan1 Tóm tắt – Nghiên cứu với mục tiêu đánh giá hiệu quả canh tác lúa phẩm cấp cao tại An Giang theo định hướng chiến lược thị trường xuất khẩu gạo Việt Nam. Nghiên cứu sử dụng phương pháp màng bao dữ liệu để ước lượng hiệu quả canh tác thay đổi theo quy mô và hiệu quả canh tác không thay đổi theo quy mô. Đối với hiệu quả canh tác thay đổi theo quy mô, hiệu quả kĩ thuật trung bình bằng 87,05%, hiệu quả phân bổ trung bình bằng 78,37%, hiệu quả chi phí trung bình bằng 67,99%. Đối với hiệu quả canh tác không thay đổi theo quy mô, hiệu quả kĩ thuật trung bình bằng 80,91%, hiệu quả phân bổ trung bình bằng 63,80%, hiệu quả chi phí trung bình bằng 58,32%. Mô hình Tobit có biến phụ thuộc là hiệu quả thay đổi theo quy mô canh tác với biến độc lập đề xuất được sử dụng để xác định các yếu tố ảnh hưởng đến hiệu quả canh tác. Kết quả, nghiên cứu xác định có bốn yếu tố ảnh hưởng đến hiệu quả canh tác gồm trình độ, thâm niên, hợp đồng, lượng giống. Từ khóa: hiệu quả canh tác, màng bao dữ liệu, mô hình Tobit, lúa phẩm cấp cao. Abstract – The research is conducted in order to evaluate the efficiency in farming of high qual- ity rice in An Giang province, associated with the strategic orientation of rice export market in Viet 1Cục Thống kê tỉnh An Giang Ngày nhận bài: 04/4/2018; Ngày nhận kết quả bình duyệt: 19/7/2018; Ngày chấp nhận đăng: 28/8/2018 Email: truongvantantk@gmail.com 1Statistical Office Of An Giang Province Received date: 04th April 2018; Revised date: 19th July 2018; Accepted date: 28th August 2018 Nam. Data envelopment analysis (DEA) was used to estimate efficient farming with size variable return to scale and efficiency farming without size in variable returns to scale. On variable return to scale, the average of technical efficiency was 87,05%, the average of allocating efficiency was 78,37%, the average of cost efficiency was 67,99%. On invariable returns to scale, the aver- age of technical efficiency was 80,91%, the aver- age of allocating efficiency was 63,80%, the av- erage of cost efficiency was 58,32%. Tobit model appeared dependent variable to efficient farming returns to scale and independent variable offered to define factors that affected farming efficiency. As a result, the research identified 04 influential factors to farming efficiency including profession, experiences, farming agreement, and quantity of seed. Keywords: farming efficiency, data envelop- ment analysis, Tobit model, high quality rice. I. ĐẶT VẤN ĐỀ Chiến lược phát triển thị trường xuất khẩu gạo Việt Nam [1] đặt mục tiêu phải ổn định lượng gạo xuất khẩu vào khoảng 4,5 - 5 triệu tấn/năm giai đoạn 2017 - 2020, chuyển dịch cơ cấu xuất khẩu từ gạo phẩm cấp thấp sang gạo phẩm cấp cao (gạo thơm, gạo đặc sản, gạo Japonica, gạo nếp) khoảng 75% lượng gạo xuất khẩu, điều chỉnh thị trường xuất khẩu cho phù hợp với mục tiêu chuyển dịch cơ cấu và xu hướng tiêu thụ gạo của thế giới (60% thị trường châu Á, 22% thị trường châu Phi, 8% thị trường châu Mĩ). Phát huy lợi thế sản xuất, năm 2017 Việt Nam tiếp tục nằm trong danh sách các nước có sản TẠP CHÍ KHOA HỌC TRƯỜNG ĐẠI HỌC TRÀ VINH, SỐ 30, THÁNG 6 NĂM 2018 KINH TẾ - XÃ HỘI lượng gạo xuất khẩu hàng đầu thế giới. Thống kê của Hiệp hội Lương thực Việt Nam [2], lượng gạo xuất năm 2017 đạt gần 5,78 triệu tấn, tăng 18,05% (tương đương 882 ngàn tấn) so với năm 2016. Đứng đầu là thị trường châu Á (chiếm 68,41%), tiếp đến thị trường châu Phi (chiếm 14,93%), thị trường châu Mĩ (chiếm 6,54%). Về cơ cấu, chất lượng gạo xuất khẩu cũng có nhiều chuyển biến tích cực theo chiến lược phát triển thị trường xuất khẩu gạo Việt Nam. Trong đó, gạo phẩm cấp cao chiếm 81,51% (29,22% gạo thơm, 24,33% gạo cao cấp, 23,53% gạo nếp, 4,43% gạo Japonica), tăng 29,59% so với năm 2016. Theo định hướng chiến lược phát triển thị trường xuất khẩu gạo Việt Nam, tỉnh An Giang tổ chức lại sản xuất theo hướng nâng cao giá trị chất lượng hạt gạo, tăng thu nhập cho nông dân [3]. An Giang đặt mục tiêu tăng diện tích canh tác lúa phẩm cấp cao (lúa thơm, lúa chất lượng cao, lúa Japonica) và giảm dần diện tích canh tác lúa phẩm cấp thấp. Theo số liệu của Sở Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn tỉnh An Giang [3], diện tích canh tác lúa phẩm cấp cao toàn tỉnh là 184,17 ha. Trong tổng số diện tích, lúa chất lượng cao là 168,25 ha (chiếm 91,36%), lúa thơm đặc sản là 11,46 ha (chiếm 6,22%), lúa Japonica là 4,46 ha (chiếm 2,42%). Trước bối cảnh xu hướng tiêu thụ gạo thế giới có nhiều chuyển dịch, việc canh tác lúa phẩm cấp cao sẽ là hướng đi bền vững lâu dài. Do đó, chúng ta cần phải nghiên cứu đánh giá hiệu quả canh tác lúa phẩm cấp cao để có giải pháp hỗ trợ góp phần nâng cao hiệu quả, tăng thu nhập cho người trồng lúa. Ngoài ... 300 Chi phí thuê ngoài 147 21.703 25.993 0 176.470 (Nguồn: Nghiên cứu của tác giả) Bảng 5: Phân phối hiệu quả thay đổi theo quy mô canh tác Khoảng hiệu quả Hiệu quả kĩ thuật Hiệu quả phân bố Hiệu quả chi phí Số hộ Tỉ lệ Số hộ Tỉ lệ Số hộ Tỉ lệ 100 73 49,66 57 38,78 20 13,61 80 - <100 37 25,17 21 14,29 31 21,09 60 - <80 23 15,65 30 20,41 45 30,61 40 - <60 10 6,80 27 18,37 28 19,05 20 - <40 2 1,36 12 8,15 21 14,29 0 - <20 2 1,36 - - 2 1,35 Trung bình 87,05 78,37 67,99 Nhỏ nhất 51,50 27,10 27,10 <Mức trung bình 100 68,03 86 58,50 80 54,42 (Nguồn: Nghiên cứu của tác giả) thuật 0 - 20% có 2,72% hộ. Điều này chứng tỏ một số ít hộ chưa có kĩ thuật canh tác, chưa đáp ứng yêu cầu. Tuy hiệu quả phân bổ thay đổi theo quy mô canh tác trung bình bằng 78,37% (phân bổ chưa hợp lí 21,63% nguồn lực đầu vào) nhưng hiệu quả phân bổ dưới mức trung bình lại có 41,50% hộ. Tuy canh tác lúa chi phí vật chất (giống, phân bón, thuốc BVTV) chiếm cơ cấu lớn trong tổng chi phí nhưng phân bổ chưa hợp lí (dư thừa, thiếu hụt). Điều này vừa làm tăng chi phí sản xuất vừa làm giảm sản lượng thu hoạch. Trong khoảng hiệu quả phân bổ tối ưu có 38,78% hộ, cận tối ưu còn 14,29%, tuy nhiên có đến 46,93% hộ có hiệu quả phân bổ trong khoảng hiệu quả 20 - 80%. Điều này chứng tỏ do hộ canh tác lúa phẩm cấp cao chưa phân bổ hiệu quả nguồn lực nên chi phí sản xuất còn cao. Mức chênh lệch hiệu quả phân bổ giữa trung bình với nhỏ còn cao 51,27%. Điều này cho thấy hiệu quả phân bổ còn chưa đồng đều giữa các hộ canh tác. Hiệu quả kĩ thuật và hiệu quả phân bổ chưa cao dẫn đến hiệu quả chi phí canh tác lúa còn thấp. Hiệu quả chi phí thay đổi theo quy mô canh tác trung bình bằng 67,9% (canh tác hiệu quả sẽ giảm 32,01% chi phí) nhưng có hiệu quả chi phí dưới mức trung bình lên đến 45,58% hộ. Tỉ lệ hộ canh tác có hiệu quả chi phí tối ưu thấp (chiếm 13,61%), hiệu quả chi phí tập trung trong khoảng hiệu quả từ 40 - 100% (chiếm 70,75%), đặc biệt, khoảng hiệu quả 0 - 40% có đến 15,64% hộ. Do hiệu quả chi phí thấp nên giá thành sản xuất còn cao, điều này đã làm giảm khả năng cạnh tranh trên thị trường xuất khẩu. Bảng 6: Phân phối hiệu quả không thay đổi theo quy mô canh tác Khoảng hiệu quả Hiệu quả kĩ thuật Hiệu quả phân bố Hiệu quả chi phí Số hộ Tỉ lệ Số hộ Tỉ lệ Số hộ Tỉ lệ 100 69 46,94 18 12,24 18 12,24 80 - <100 37 25,17 23 15,65 21 14,29 60 - <80 27 18,36 36 24,49 24 16,32 40 - <60 14 9,53 43 29,25 35 23,81 20 - <40 - - 23 15,65 44 29,93 0 - <20 - - 4 2,72 5 3,41 Trung bình 80,91 63,80 58,32 Nhỏ nhất 40,40 19,90 17,20 <Mức trung bình 89 64,15 71 48,30 64 43,54 (Nguồn: Nghiên cứu của tác giả) Hiệu quả kĩ thuật không thay đổi theo quy mô canh tác trung bình bằng 80,91%, giảm 6,14% nhưng có mức hiệu quả dưới trung bình tăng lên 35,85% hộ. Chênh lệch khoảng hiệu quả kĩ thuật giữa trung bình và nhỏ nhất bằng 40,51%, tăng lên 4,96% so với hiệu quả biến đổi theo quy mô. Ngoài ra, khoảng hiệu quả kĩ thuật tối ưu cũng chỉ có 47,17% hộ, khoảng hiệu quả 40 - 100% chiếm 53,06% hộ canh tác. Điều này cho thấy, 6 TẠP CHÍ KHOA HỌC TRƯỜNG ĐẠI HỌC TRÀ VINH, SỐ 30, THÁNG 6 NĂM 2018 KINH TẾ - XÃ HỘI canh tác quy mô chưa hợp lí sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả kĩ thuật canh tác của hộ. Tương tự, hiệu quả phân bổ không thay đổi theo quy mô trung bình bằng 63,80%, giảm 14,57% so với hiệu quả thay đổi theo quy mô canh tác. Hiệu quả phân bổ dưới trung bình có 51,7% hộ, tăng thêm 10,2% hộ; hiệu quả phân bổ tối ưu có 12,24% hộ, giảm 26,54% hộ so với hiệu quả thay đổi theo quy mô canh tác. Khoảng chênh lệch hiệu quả phân bổ giữa trung bình với nhỏ nhất bằng 43,9%, tăng 7,37% so với hiệu quả thay đổi theo quy mô. Hiệu quả chi phí không thay đổi theo quy mô trung bình bằng 58,32% (canh tác hiệu quả giảm đến 41,68%), tăng 9,67% so hiệu quả chi phí theo quy mô biến đổi. Hiệu quả chi phí dưới mức trung bình có 56,46% hộ, tăng 10,88% hộ so với hiệu quả thay đổi theo quy mô canh tác. Khoảng hiệu quả kĩ thuật tối ưu có 12,24% (giảm 1,37% hộ), cận tối ưu (khoảng 80 - 100%) có 14,29% hộ (giảm 6,8% hộ) nhưng khoảng hiệu quả 20 - 80% có 70,06%, tăng 6,11% hộ so với hiệu quả thay đổi theo quy mô canh tác. Bảng 7: Hiệu quả canh tác theo quy mô Loại Scale irs drs crs Số hộ Tỉ lệ Số hộ Tỉ lệ Số hộ Tỉ lệ Chung 56 38,09 37 25,17 54 36,74 Lúa chất lượng cao 22 40,0 11 20,0 22 40,0 Lúa Japonica 28 35,44 23 29,11 28 35,45 Lúa thơm 6 46,15 3 23,08 4 30,77 Ghi chú: irs = Tăng dần theo quy mô; drs = Giảm dần theo quy mô; crs = Không đổi theo quy mô; (Nguồn: Nghiên cứu của tác giả) Nếu chúng ta đánh giá hiệu quả canh tác theo quy mô thì canh tác quy mô tối ưu có 36,74% hộ, tăng quy mô để có hiệu quả canh tác có 38,09% hộ, giảm quy mô để có hiệu quả 25,17% hộ. Đối với lúa chất lượng cao, canh tác hiệu quả tối ưu 40% hộ, giảm quy mô cần canh tác để có hiệu quả 20% hộ, tăng quy mô để có hiệu quả canh tác có 40% hộ. Tương tự, lúa Japonica có hiệu quả tối ưu chiếm 35,455 hộ, tăng quy mô để có hiệu quả 35,44% hộ, giảm quy mô để có hiệu quả 29,11% hộ. Tuy nhiên, đối với lúa thơm, tăng quy mô để có hiệu quả canh tác có 46,15% hộ, giảm quy mô để hiệu quả canh tác có 23,08% hộ, canh tác có quy mô tối ưu chỉ có 30,77% hộ. Bảng 8. Mô hình Tobit yếu tố ảnh hưởng đến hiệu quả canh tác Nguồn: Nghiên cứu của tác giả Kết quả ước lượng, mô hình Tobit có một kiểm duyệt trái nhưng không quan sát bị kiểm duyệt phải. Giá trị hàm hợp lí (log-likelihood) thể hiện mô hình ước lượng phù hợp với dữ liệu quan sát. Với mức ý nghĩa 10%, mô hình Tobit có bốn yếu tố ảnh hưởng đến hiệu quả canh tác gồm trình độ, thâm niên, hợp đồng, lượng giống. Bảng 9. Phân tích ảnh hưởng cận biên của biến độc lập Nguồn: Nghiên cứu của tác giả B. Thảo luận Để khuyến khích nông dân canh tác lúa phẩm cấp cao theo định hướng chiến lược thị trường gạo xuất khẩu Việt Nam, nghiên cứu thực hiện đánh giá hiệu quả kĩ thuật, hiệu quả chi phí và hiệu quả phân bổ. Nhìn chung, hiệu quả canh tác chưa cao nên cần phải thực hiện giải pháp để nâng cao hiệu quả, tăng thu nhập cho người nông dân. Sử dụng mô hình Tobit (hồi quy kiểm duyệt), chúng tôi xác định được bốn yếu tố ảnh hưởng đến hiệu quả canh tác gồm trình độ, thâm niên, hợp đồng và lượng giống. Tương quan giữa biến phụ thuộc với biến độc lập như sau: Trình độ: Ứng dụng khoa học kĩ thuật vào canh tác phụ thuộc nhiều vào trình độ của chủ hộ. 7 TẠP CHÍ KHOA HỌC TRƯỜNG ĐẠI HỌC TRÀ VINH, SỐ 30, THÁNG 6 NĂM 2018 KINH TẾ - XÃ HỘI Thông thường, trình độ chủ hộ càng cao thì việc áp dụng kiến thức, kĩ thuật canh tác tiến bộ vào sản xuất sẽ tăng lên. Ngoài ra, trình độ chủ hộ càng cao thì canh tác sẽ theo khuynh hướng nâng cao chất lượng đáp ứng yêu cầu thị trường hơn tăng số lượng. Do đó, biến độc lập trình độ tỉ lệ nghịch với hiệu quả sản xuất. Kết quả tương đồng với nghiên cứu của Nguyễn Quốc Nghi, YuYu Tun et al., Le Truc Linh. Thâm niên: Do kinh nghiệm được tích lũy trong quá trình canh tác nên chủ hộ có thâm niên càng lâu thì kinh nghiệm càng nhiều. Cùng với trình độ, kinh nghiệm canh tác giúp sử dụng hợp lí nguồn lực đầu vào cho sản xuất để tối đa sản lượng thu hoạch. Do đó, biến độc lập thâm niên tỉ lệ thuận với hiệu quả kĩ thuật. Tuy nhiên, thâm niên càng nhiều thì khuynh hướng canh tác của chủ hộ sẽ chú trọng kinh nghiệm hơn kĩ thuật canh tác mới. Từ đó, canh tác sẽ chú trọng tăng sản lượng thu hoạch hơn là giảm nguồn lực đầu vào để tăng hiệu quả chi phí. Vì vậy, biến độc lập thâm niên lại tỉ lệ nghịch với hiệu quả phân bổ và hiệu quả chi phí. Kết quả cũng tương đồng với nghiên cứu của Nguyễn Quốc Nghi. Hợp đồng: Canh tác có hợp đồng tiêu thụ giúp nông dân yên tâm canh tác, không phải lo đầu ra, giá bán sản phẩm sau thu hoạch. Tuy nhiên, hợp đồng tiêu thụ sẽ có ràng buộc về tiêu chuẩn, kĩ thuật để chất lượng sản phẩm đáp ứng yêu cầu tiêu chuẩn thị trường nhập khẩu. Canh tác đúng yêu cầu tiêu chuẩn, kĩ thuật chất lượng tăng lên nhưng sản lượng thu hoạch sẽ không cao. Do đó, biến độc lập hợp đồng tiêu thụ tỉ lệ nghịch với hiệu quả canh tác. Lượng giống: Mật độ gieo sạ sẽ ảnh hưởng đến sản lượng thu hoạch, mật độ dầy có sản lượng cao nhưng chất lượng hạt lúa thu hoạch bị giảm. Do đó, lượng giống gieo sạ tỉ lệ thuận với biến hiệu quả kĩ thuật canh tác. Tuy nhiên, do mật độ gieo sạ dày sẽ làm tăng chi phí canh tác (thuốc, phân bón, thuốc BVTV) nên hiệu quả canh tác sẽ không cao. Kết quả, lượng giống gieo sạ tỉ lệ nghịch với hiệu quả phân bổ và hiệu quả chi phí. V. KẾT LUẬN VÀ KHUYẾN NGHỊ A. Kết luận Để nâng cao giá trị sản xuất hạt lúa, sản phẩm làm ra đáp ứng yêu cầu thị trường, việc canh tác lúa phẩm cấp cao chính là hướng phát triển bền vững. Nghiên cứu đánh giá hiệu quả canh tác lúa phẩm cấp cao được thực hiện thành hai bước. (1) Đánh giá hiệu quả canh tác bằng phương pháp màng bao dữ liệu thay đổi theo quy mô và không thay đổi theo quy mô. Đối với hiệu quả canh tác thay đổi theo quy mô, hiệu quả kĩ thuật trung bình bằng 87,05%, hiệu quả phân bổ trung bình bằng 78,37%, hiệu quả chi phí trung bình bằng 67,99%. Đối với hiệu quả canh tác không thay đổi theo quy mô, hiệu quả kĩ thuật trung bình bằng 80,91%, hiệu quả phân bổ trung bình bằng 63,80%, hiệu quả chi phí trung bình bằng 58,32%. (2) Mô hình Tobit có biến độc lập đề xuất với hiệu quả canh tác được ước lượng được nghiên cứu sử dụng để xác định yếu tố có ảnh hưởng đến hiệu quả canh tác. Kết quả với mức ý nghĩa 10%, mô hình Tobit cho thấy có bốn yếu tố ảnh hưởng đến hiệu quả canh tác gồm trình độ, thâm niên, hợp đồng và lượng giống. B. Khuyến nghị 1) Nâng cao trình độ chuyên môn: Nhà nước cần trang bị cho các nông hộ kiến thức nền tảng về sản xuất bằng cách hướng dẫn kĩ năng, kĩ thuật sản xuất mới nhất, hướng dẫn xây dựng mô hình hợp lí để sản xuất có hiệu quả; bồi dưỡng kiến thức kinh doanh cơ bản cho các nông hộ như tiếp cận thị trường, định hướng sản xuất đáp ứng yêu cầu thị trường, kiến thức marketing, tiếp thị sản phẩm, đăng kí thương hiệu sản phẩm, chỉ dẫn địa lí sản phẩm. Do trình độ không đồng đều nên quá trình đào tạo cần phối hợp nhiều hình thức khác nhau theo hướng phát huy tính tích cực, chủ động, sáng tạo của người tham gia. Đặc biệt, chú trọng phương pháp trực quan để làm sinh động nội dung tập huấn, thu hút sự chú ý nhưng dễ tiếp thu để vận dụng vào thực tế sản xuất. 2) Tăng cường trao đổi kinh nghiệm: Do kinh nghiệm ảnh hưởng rất lớn đến hiệu quả sản xuất nên việc trao đổi kinh nghiệm giữa các hộ sản xuất với nhau cần được thực hiện thường xuyên. Mục đích giúp đỡ nhau trong sản xuất, trao đổi kinh nghiệm, kĩ thuật sản xuất thông qua thành lập tổ, nhóm liên kết trong sản xuất. Từ đó, các địa phương tạo điều kiện cho các thành viên trong tổ nhóm trao đổi kinh nghiệm, kĩ thuật sản xuất mới, hỗ trợ kĩ thuật, trao đổi công lao động vào 8 TẠP CHÍ KHOA HỌC TRƯỜNG ĐẠI HỌC TRÀ VINH, SỐ 30, THÁNG 6 NĂM 2018 KINH TẾ - XÃ HỘI vụ thu hoạch tập trung. Ngoài ra, việc hợp tác giữa các thành viên trong tổ, nhóm sẽ giúp phối hợp hiệu quả trong bảo vệ, phòng chống dịch bệnh, dịch hại nếu có phát sinh. 3) Canh tác theo hợp đồng: Hợp đồng tiêu thụ giúp nông dân yên tâm canh tác, tập trung nâng cao chất lượng hạt lúa đáp ứng yêu cầu tiêu chuẩn đã kí kết. Đối với doanh nghiệp, hợp động tiêu thụ giúp ổn định nguồn cung nguyên liệu chế biến, đáp ứng yêu cầu chất lượng của thị trường nhập khẩu. Tuy nhiên, hình thức hợp đồng miệng hoặc hợp đồng có điều kiện ràng buộc còn lỏng lẻo, thiếu tính pháp lí dẫn đến việc phá vỡ hợp đồng, tranh chấp hợp đồng còn phát sinh nhiều. Do đó, các bên cần phải thực hiện hợp đồng bằng văn bản để tăng cơ sở pháp lí, tính ràng buộc, cam kết thực hiện giữa nông dân và doanh nghiệp. Trong hợp đồng kí kết, ngoài điều khoản số lượng, thanh toán, giao hàng, các bên cần phải có thêm điều khoản giải quyết tranh chấp nếu phát sinh. 4) Gieo sạ mật độ thưa: Nhà nước cần tăng cường công tác khuyến nông, xây dựng mô hình trình diễn đối chứng giúp nông dân nhận thức được lợi ích gieo mật độ thưa. So sánh chi phí canh tác giữa hai hình thức gieo sạ để làm rõ hiệu quả chi phí (phân bón, thuốc BVTV, chăm sóc) khi gieo sạ mật độ thưa; khuyến khích nông dân áp dụng 3G3T vào canh tác để cây lúa có điều kiện phát triển tốt nhất, nâng cao chất lượng hạt lúa. Từ đó, người nông dân có thể nâng cao giá bán, góp phần tăng thu nhập, hiệu quả kinh tế. TÀI LIỆU THAM KHẢO [1] Chính phủ nước Cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam. Chiến lược phát triển thị trường xuất khẩu của Việt Nam giai đoạn 2017 - 2020, định hướng đến năm 2030. Hà Nội: Văn phòng Chính phủ; 2017. Số 942/QĐ-TTg. [2] Hiệp hội Lương thực Việt Nam. Kết quả xuất khẩu gạo đến ngày 31/12/2017; 2017. Truy cập từ: ket-qua-xuat-khau-gao-den-ngay-31122017.html [Ngày truy cập: 1/2/2018]. [3] Uỷ ban Nhân dân tỉnh An Giang. Kế hoạch phát triển ngành lúa gạo bền vững tỉnh An Giang từ nay đến năm 2020. An Giang: Văn phòng Uỷ ban Nhân dân; 2017. Số 3878/QĐ-UBND. [4] Bradley Watkins K, Tatjana Hristovka, Ralph Maz- zanti, Charles E Wilson, Lance Schmidt Jr. Measure- ment of Technical, Allocative, Economic and Scale efficiency of rice production in Arkansas Using Data evenlopment analysis. Journal of Agricultural and Applied Economics. 2014;46(1):89–106. [5] Sahubar Ali Bin Mohamed Nadhar Khan, Md Az- izul Baten, Razamin Ramli. Technical, Alloca- tive, Cost, Profit and Scale efficiencies in Kedad, Malaysia production: Data evenlopment analysis. ARPN Journal of Agricultural and Biological Sci- ence. 2016;11(8):322–335. [6] By Daniel C Okeke, Christopher O Chukwuji, O’ raye D Ogisi. Data evenlopment analyis approach Ef- ficiency among rice farmers in Anambra state - Nigeria. Global Journal of science Frontier research Agriculture and Biology. 2012;12(5):37–42. [7] Yu Yu Tun, Hye-Jung Kang. Analysis on the Factors Affecting Rice Production Efficiency Myan- mar. Journal of East Asian Economic Integation. 2015;19(2):167–188. [8] Le Truc Linh, Pai Po Lee, Ke Chung Peng, Rebeca H Chung. Factors Influencing Technical Efficiency of Rice Farms in Dong Thap province, Viet Nam: An appication of Two-Stage DEA. Armerican - Eurasian Journal Agricultural and Environmental Science. 2017;17(3):245–249. [9] Nguyễn Quốc Nghi. Các yếu tố ảnh hưởng đến hiệu quả canh tác lúa của nông hộ ở Đồng bằng sông Cửu Long. Tạp chí Khoa học Đại học Đồng Tháp. 2016;22:166–171. [10] Coelli T, Rao P, Battese G. An introduction to Ef- ficiency and Productivity Analysis, Kluwer Academic Publishers. Astralia: School of economic University of Quensland; 1998: p.161 - 181. [11] Tobin James. Estimation of relationship for limited dependent variables. Econometrica. 1958;26:24–36. [12] Chính phủ nước Cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam. Phê duyệt đề án phát triển thương hiệu gạo Việt Nam đến năm 2020, tầm nhìn đến năm 2030. Hà Nội: Văn phòng Chính phủ; 2015. Số 706/QĐ-TTg. 9
File đính kèm:
- danh_gia_hieu_qua_canh_tac_lua_pham_cap_cao_tai_an_giang.pdf