Phương pháp học từ vựng tiếng Hán hiện đại dựa vào mối liên hệ về ngữ âm, ngữ nghĩa với từ Hán việt
Tiếng Việt và tiếng Hán là hai ngôn ngữ cùng loại hình và có mối quan hệ gắn bó về lịch sử. Sự tương đồng về loại hình này dẫn tới một hệ quả tất yếu là điểm giống nhau giữa hai ngôn ngữ này về ngữ âm, từ vựng, ngữ pháp là rất nhiều và điểm khác biệt là rất ít. Thực tế đã chứng tỏ rằng, biết vận dụng những điểm tương đồng giữa tiếng Việt và tiếng Hán hiện đại để học tiếng Hán hiện đại là một cách học tốt, vì cách học này giúp người học rút ngắn thời gian, đạt hiệu quả cao hơn. Bài viết này giới thiệu phương pháp học từ vựng tiếng Hán hiện đại thông qua mối liên hệ về ngữ âm, ngữ nghĩa với từ Hán Việt.
Trang 1
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Trang 9
Trang 10
Tải về để xem bản đầy đủ
Bạn đang xem 10 trang mẫu của tài liệu "Phương pháp học từ vựng tiếng Hán hiện đại dựa vào mối liên hệ về ngữ âm, ngữ nghĩa với từ Hán việt", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên
Tóm tắt nội dung tài liệu: Phương pháp học từ vựng tiếng Hán hiện đại dựa vào mối liên hệ về ngữ âm, ngữ nghĩa với từ Hán việt
TẠP CHÍ KHOA HỌC - ĐẠI HỌC ĐỒNG NAI, SỐ 13 - 2019 ISSN 2354-1482 70 PHƢƠNG PHÁP HỌC TỪ VỰNG TIẾNG HÁN HIỆN ĐẠI DỰA VÀO MỐI LIÊN HỆ VỀ NGỮ ÂM, NGỮ NGHĨA VỚI TỪ HÁN VIỆT Đào Mạnh Toàn1 Lê Hồng Chào1 TÓM TẮT Tiếng Việt và tiếng Hán là hai ngôn ngữ cùng loại hình và có mối quan hệ gắn bó về lịch sử. Sự tương đồng về loại hình này dẫn tới một hệ quả tất yếu là điểm giống nhau giữa hai ngôn ngữ này về ngữ âm, từ vựng, ngữ pháp là rất nhiều và điểm khác biệt là rất ít. Thực tế đã chứng tỏ rằng, biết vận dụng những điểm tương đồng giữa tiếng Việt và tiếng Hán hiện đại để học tiếng Hán hiện đại là một cách học tốt, vì cách học này giúp người học rút ngắn thời gian, đạt hiệu quả cao hơn. Bài viết này giới thiệu phương pháp học từ vựng tiếng Hán hiện đại thông qua mối liên hệ về ngữ âm, ngữ nghĩa với từ Hán Việt. Từ khóa: Từ Hán Việt, phương pháp học tiếng Hán hiện đại, quan hệ ngữ nghĩa, quan hệ ngữ âm 1. Vài nét về từ Hán Việt 1.1. Khái niệm từ Hán Việt Truy nguyên về những khởi thảo luận bàn về từ Hán Việt, chúng ta có thể lấy các học giả sau đây để làm đại diện nhƣ: Maspéro (1912) cho rằng “Âm Hán Việt đƣợc phát triển dựa trên ngữ âm phƣơng ngữ Tràng An thế kỷ IX- X”, ngƣợc về cột mốc lịch sử trƣớc đó, cũng đã có các học giả nhƣ Huỳnh Tịnh Của Paulus Của (1895), Trƣơng Vĩnh Ký (1889), trƣớc nữa là A. de Rhodes (1651). Khi biên soạn Đại Nam quốc âm tự vị, tác giả Huỳnh Tịnh Của Paulus Của (1895) đã quan tâm đến những “tự” đƣợc viết bằng chữ Nho, chữ Nôm và những tác giả này đã có bàn luận về từ Hán Việt nhƣng chỉ là khởi thảo. Lê Ngọc Trụ (1993) [1, tr. 25], “Khi xét tiếng Hán - Việt với tiếng Việt chuyển gốc Hán-Việt thì lại nhận thấy có 2 giai đoạn: 1) Mượn chữ Hán phát âm theo giọng Trường An, nghĩa là mượn thẳng nơi giọng Trung Hoa, trong thời kỳ Bắc thuộc, do các quan lại Trung Hoa “dạy” ra. 2) Mượn tiếng Hán - Việt, nghĩa là chữ Hán đọc theo giọng Việt Nam, hình thành thời tự chủ, nhất là thời Lý, hơn hai trăm năm, ít chịu ảnh hưởng của quan lại Trung Hoa, phiên thiết theo bộ Thiết vận, nhưng lại phát âm theo giọng Việt Nam thành tiếng Hán - Việt lưu hành cho tới nay”. Phan Ngọc (2000) trong giáo trình Mẹo giải nghĩa từ Hán Việt và chữa lỗi chính tả, cho rằng: “Xét về mặt lịch sử, một từ Hán Việt là một từ được viết ra bằng chữ khối vuông của Trung Quốc, nhưng lại phát âm theo cách phát âm Hán Việt, người Việt vẫn dùng để đọc 1Trƣờng Đại học Đồng Nai Email: toan.daomanh@gmail.com TẠP CHÍ KHOA HỌC - ĐẠI HỌC ĐỒNG NAI, SỐ 13 - 2019 ISSN 2354-1482 71 mọi văn bản viết bằng chữ Hán, dù đó là của người Hán mà không có chữ Hán Việt” [2; tr. 11]. Nguyễn Tài Cẩn (2000), Nguồn gốc và quá trình hình thành cách đọc Hán Việt, cho rằng “Cách đọc Hán - Việt thường được giải thích một cách khá đơn giản là cách đọc chữ Hán ở Việt Nam, theo lối đọc riêng của người Việt. Kể ra với một nội dung hiểu như thế mà đặt ra thuật ngữ “cách đọc Hán - Việt” thì quả cũng có điều chưa thực ổn. Nhưng vì thuật ngữ đã quá quen thuộc nên ta vẫn tạm dùng” [3, tr. 18]. Theo Nguyễn Công Lý (2003), “Từ Hán Việt là lớp từ ngữ mà người Việt vay mượn của tiếng Hán; đọc theo âm đọc đời Đường, ngữ âm vùng Tràng An, và những từ ngữ ấy được người Việt phương Nam nhận thức và sử dụng theo cách riêng mình” [4, tr. 7]. Huỳnh Thanh Xuân (2003) quan niệm “Từ Hán Việt là những từ gốc Hán được thu nhập vào trong tiếng Việt. Cách đọc từ Hán Việt, hay còn gọi là âm Hán Việt là đọc theo âm Việt những từ gốc Hán” [5, tr. 6]. Theo Lê Xuân Thại (2005), muốn hiểu thế nào là từ Hán Việt, trƣớc hết phải xem xét thế nào là cách đọc Hán Việt [6, tr. 9-11]. Tác giả cho rằng “Cách đọc Hán Việt là cách đọc chữ Hán của người Việt bắt nguồn từ hệ thống ngữ âm tiếng Hán thời Đường, chịu sự chi phối của hệ thống ngữ âm tiếng Việt” [6, tr. 10]; “những từ mượn gốc Hán đọc theo cách đọc Hán Việt như vậy được gọi là từ Hán Việt”. Nguyễn Văn Khang (2007) quan niệm: 1) “Tất cả những từ Hán Việt có ít nhất một lần được dùng trong tiếng Việt như một đơn vị từ vựng trong văn cảnh giao tiếp thì đều được coi là từ Hán Việt”; và 2) “Chấp nhận là từ Hán Việt ở những biến thể khác nhau khi chúng đảm bảo được các điều kiện như: biến thể đó tuy có thể “đọc chệch phiên thiết” nhưng còn tồn tại trong một kết hợp Hán Việt hoặc bản thân nó đã có sự phân bố sử dụng (ngữ nghĩa) với các biến thể khác cùng gốc” [7, tr. 131]. 1.2. Phân loại từ Hán Việt Đây là phƣơng diện có nhiều kiến giải rất khác nhau. Vƣơng Lực (1948) trong bài viết: 漢 越語研究,嶺南學報,第九卷第一期 [8; tr. 8-9, tr. 58] dựa theo nguồn gốc đã chia từ ngữ tiếng Việt thành hai loại là tiếng Việt (nguyên văn: 越語 Việt ngữ) và tiếng Hán Việt (漢越語 Hán Việt ngữ) và dựa theo thời điểm hình thành, chia tiếng Hán Việt thành ba loại là tiếng Hán Việt cổ (古漢越語 cổ Hán Việt ngữ), tiếng Hán Việt (漢越語 Hán Việt ngữ) và ... iống nhau về ngữ âm, ngữ nghĩa của từ Hán Việt vào việc học từ vựng tiếng Hán hiện đại 3.1. Khả năng phiên ghép từ Yêu cầu: (1) Phải biết đƣợc vốn từ Hán Việt cơ bản ( >= 600 từ). TẠP CHÍ KHOA HỌC - ĐẠI HỌC ĐỒNG NAI, SỐ 13 - 2019 ISSN 2354-1482 74 (2) Phải biết đƣợc vốn từ PinYin (âm đọc Bắc Kinh) và cách đọc tƣơng ứng với âm Hán Việt ( >= 600 từ). (3) Kiểm tra tính đúng sai. X Y XY QUAN CHÚNG QUAN CHÚNG: khán giả /guān/ /zhòng/ /guānzhòng/ 观 众 观众 Trong đó: X: là từ Hán Việt (mang yếu tố bắt buộc). Y: là từ Hán Việt hoặc thuần Việt. XY: là từ Hán Việt hoặc X phải là từ Hán Việt và dựa vào đó có thể phiên sang tiếng Hán hiện đại. Dựa vào mô hình trên, xét các ví dụ sau đây: 1) Âm tiết “安全 ” /ānquán/ bao gồm hai âm tiết Hán Việt là AN và TOÀN gộp thành, “安” là AN, “全” là TOÀN, khi ghép hai âm tiết Hán Việt này lại với nhau, chúng vẫn mang nghĩa là “AN TOÀN” nhƣ trong tiếng Việt. 2) Âm tiết “跳舞” /tiàowǔ/ bao gồm hai âm tiết Hán Việt là KHIÊU và VŨ gộp thành, “跳” là KHIÊU, “舞” là VŨ, khi ghép hai âm tiết Hán Việt này lại với nhau, chúng vẫn mang nghĩa là “KHIÊU VŨ” nhƣ trong tiếng Việt. 3) Âm tiết “同情” /tóngqíng/ bao gồm hai âm tiết Hán Việt là ĐỒNG và TÌNH gộp thành, “同” là ĐỒNG, “情” là TÌNH, khi ghép hai âm tiết Hán Việt này lại với nhau, chúng vẫn mang nghĩa là “ĐỒNG TÌNH” nhƣ trong tiếng Việt. 4) Âm tiết “运动” /yùndòng/ bao gồm hai âm tiết Hán Việt là VẬN và ĐỘNG gộp thành, “运” là VẬN, “动” là ĐỘNG, khi ghép hai âm tiết Hán Việt này lại với nhau, chúng vẫn mang nghĩa là “VẬN ĐỘNG” nhƣ trong tiếng Việt. 5) Âm tiết “女儿” /nǚér/ bao gồm hai âm tiết Hán Việt là NỮ và NHI gộp thành, “女” là NỮ, “儿” là NHI, khi ghép hai âm tiết Hán Việt này lại với nhau, chúng vẫn mang nghĩa là “NỮ NHI” nhƣ trong tiếng Việt. Ngoài ra, chúng ta có thể thông qua việc phiên ghép các từ để tạo ra từ mới, hay nói đúng hơn là phƣơng pháp ghép/thế từ vựng, cách này cần phải có sự kiểm tra và đối sánh với từ điển. Gọi X là một từ Hán Việt mang nghĩa gốc; Y là từ Hán Việt hoặc thuần Việt có thể thay thế đƣợc bằng những từ khác; XY: là từ Hán Việt hoặc X phải là từ Hán Việt và dựa vào đó có thể phiên sang tiếng Hán hiện đại. X + Y1,Y2,Y3, ... = XY1,2,3,... TẠP CHÍ KHOA HỌC - ĐẠI HỌC ĐỒNG NAI, SỐ 13 - 2019 ISSN 2354-1482 75 TỪ HÁN VIỆT TỪ HÁN VIỆT/THUẦN VIỆT TỪ GHÉP MỚI DỰA VÀO PHIÊN ÂM SUY RA TIẾNG HÁN HIỆN ĐẠI X Y1,2,3, XY1,2,3, THỂ TÀI; THAO; TỪ; HỘI; LỰC; LỆ; DIỆN; PHÁCH; THỨC; HIỆN; HÌNH; NGHIỆM; DỤC; THỂ TÀI 体裁; THỂ THAO 体操 ; THỂ TỪ 体词 ; THỂ LỰC 体力 ; THỂ LỆ 体例 ; THỂ DIỆN 体; THỂ PHÁCH 体魄; THỂ THỨC 体式; THỂ HIỆN 体现; THỂ HÌNH 体型; THỂ NGHIỆM 体验 ; THỂ DỤC 体育; Tỉ dụ nhƣ: Khi chúng ta không biết từ“安全” /ānquán/: an toàn (có âm Hán Việt là AN TOÀN) trong tiếng Hán hiện đại đƣợc viết nhƣ thế nào, nhƣng khi chúng ta đã biết từ 安 trong từ “安排” /ānpái/có một âm Hán Việt là AN và một âm Hán Việt khác là BÀI; và từ 全 trong từ “完全” /wánquán/: hoàn toàn (có âm Hán Việt là HOÀN TOÀN”, sau khi có các âm tiết liên quan, chúng ta tiến hành phiên ghép sẽ tạo thành âm tiết mới có nghĩa là 安 全 /ānquán/: AN TOÀN. Và dựa vào mô hình trên ta có thể ghép từ dựa trên âm Hán Việt của X nhƣ sau: AN ĐỊNH; AN PHẬN; AN HẢO; AN CƢ LẠC NGHIỆP; AN KHANG; AN LẠC; AN DÂN CÁO THỊ; AN NINH; AN BÀI; AN BẦN LẠC ĐẠO; AN TOÀN; AN TOÀN ĐẢO; AN TOÀN ĐĂNG; AN TOÀN ĐIỆN ÁP; AN TOÀN MÔN; AN NHIÊN; AN NHÀN; AN ỔN; AN TÂM; AN TÁNG; AN SINH; AN THẦN;... Hoặc nhƣ khi chúng ta không biết từ “国家” /guójiā/: quốc gia, nhà nƣớc (có âm Hán Việt là QUỐC GIA) trong tiếng Hán hiện đại có hình thức ra sao, nhƣng khi chúng ta đã biết từ 国 trong từ 中国 /zhōngguó/ có một âm Hán Việt là Trung và một âm Hán Việt là Quốc; và từ 家 trong từ 家庭 /jiātíng/ có một âm Hán Việt là Gia và một âm Hán Việt là Đình. Sau khi tiến hành phiên ghép, chúng ta sẽ có đƣợc từ 国 家 QUỐC GIA. Hoặc nhƣ, khi chúng ta không biết từ “商量” /shāngliáng/: thƣơng lƣợng, bàn bạc (Có âm Hán việt là THƢƠNG LƢỢNG) trong tiếng Hán hiện đại viết nhƣ thế nào, nhƣng khi chúng ta đã biết từ 商 trong từ 商店 /shāngdiàn/ có một Hán Việt là Thƣơng và một âm Hán Việt là Điếm; và trong từ 量 trong từ 重 量 /zhòngliàng/ có một âm Hán Việt là Trọng và một âm Hán Việt là Lƣợng. Sau khi tiến hành phiên ghép, chúng ta sẽ có đƣợc từ 商量 THƢƠNG LƢỢNG. TẠP CHÍ KHOA HỌC - ĐẠI HỌC ĐỒNG NAI, SỐ 13 - 2019 ISSN 2354-1482 76 Trên đây là những từ đƣợc lấy làm ví dụ minh họa, hoặc có thể lấy những từ sau đây để minh họa rõ hơn: 爱情: ÁI TÌNH; 安静: AN TĨNH; 安排: AN BÀI; 安全: ANTOÀN; 办法: BIỆN PHÁP; 保护: BẢO HỘ; 保证: BẢO CHỨNG; 报名: BÁO DANH; 变 化: BIẾN HÓA; 标准: TIÊU CHUẨN; 表示: BIỂU THỊ; 表演: BIỂU DIỄN; 表扬: BIỂU DƢƠNG; v.v... Còn rất nhiều từ ta có thể tiến hành phiên ghép theo cách trên, điều này cần một vốn từ Hán Việt và tiếng Hán hiện đại nhất định để nhận biết, nếu nhƣ chƣa có đủ số lƣợng từ để nhận biết thì cần tra cứu thêm ở từ điển để kiểm tra tính đúng sai của từ. Ngƣời học, nếu chú ý kỹ, trong những từ Hán Việt, chúng ta sẽ thấy, thanh điệu trong tiếng Hán hiện đại cũng góp phần quy định từ Hán Việt. Khi biết từ Hán Việt, ngƣời học có thể thông qua lớp từ này để đọc hiểu đƣợc nhiều hơn những văn bản sử dụng từ Hán Việt nhƣ các thƣ tịch Việt Nam và Trung Quốc xƣa. 3.2. Khả năng biểu đạt ý nghĩa Về phƣơng diện ngữ nghĩa, hầu nhƣ ai cũng thấy phần lớn các từ Hán Việt đều có một sắc thái ngữ nghĩa khác một cách khá rõ với các từ thuần Việt. Ðó là sắc thái “trang trọng”, hay “thi vị”, hay “cổ kính”, hay “bác học”, hay “mờ ảo” của các từ Hán - Việt (Cao Xuân Hạo, 2007). Về phƣơng diện ngữ nghĩa, từ Hán Việt chiếm ƣu thế về mặt ngữ nghĩa so với từ thuần Việt. 3.3. Có thể dựa vào Pinyin (phiên âm Bắc Kinh) để đoán nghĩa dựa trên vỏ ngữ âm Thông qua khảo sát, chúng tôi thấy đƣợc, số lƣợng từ Hán Việt có nghĩa giống hoàn toàn với nghĩa tiếng Việt hiện nay có tần suất sử dụng rất cao, chiếm tỷ lệ cao nhất là từ Hán Việt đa âm tiết (chủ yếu là từ song tiết), kế đến là từ Hán Việt đơn tiết. Để minh chứng cho nhận định trên, sau đây, cứ liệu sẽ đƣợc khảo sát thêm trong 5 câu đƣợc trích nguồn từ Bộ đề thi tiếng Hoa quốc tế HSK do Trung Quốc tổ chức, mã đề H41005. 1. 在接受调查的学生中,有超过 百分之八十的人希望自己能有机会出 国留学,但只有大约百分之二十的人 已经开始申请国外学校。[tr. 1; Câu 1] 2. 有能力的人可以把复杂的事情 变简单,而没能力的人却经常把简单 的事情变复杂。这就是这两种人的区 别。[tr. 1; Câu 7] 3. 在教育孩子时,我们应该少批 评、多鼓励。孩子在受到表扬时,往 往会对自己更有信心,对学习的兴趣 也会更大,成绩当然会提高。[tr. 11; Câu 67] 4. 社会的发展不能光看经济的增 长,还要重视环境的保护。环境如果 被污染了,经济的增长也无法为我们 带来美好的生活。[tr. 12; Câu 76] 5. 这个省的大部分地方都是山, 高度一般在 4000 米以上。因为太 高,空气比别的地方少,刚到这里的 人会感觉身体不舒服,但过一段时间 之后,就会逐渐适应。[tr. 12; Câu 77] Dựa vào những từ in đậm trong 5 câu trên, chúng ta có thể thấy đƣợc, TẠP CHÍ KHOA HỌC - ĐẠI HỌC ĐỒNG NAI, SỐ 13 - 2019 ISSN 2354-1482 77 những từ này có nghĩa Hán Việt và nghĩa tiếng Việt hiện đại là hoàn toàn giống nhau mà không cần phải tra từ điển dịch thuật hay tầm nguyên từ điển, giữa chúng có mối quan hệ mật thiết với nhau. Nếu nhƣ đi xa hơn nữa, xét về mặt ngữ âm, ngƣời học khi đã có đủ vốn từ cơ bản sẽ dễ dàng từ âm PinYin mà nghe ra đƣợc âm Hán Việt của từ vừa nghe hoặc đọc; và ngƣợc lại, sẽ từ âm Hán Việt mà truy nguyên ra đƣợc PinYin và tra tìm đƣợc chữ Hán cần dùng đến. Ví dụ, trong câu 4, ngƣời học tiếng Hán có số lƣợng từ 600 đến 1200 từ vựng cơ bản cũng đã nhận biết và liên hệ đƣợc thông qua việc phát âm. Thử xét những từ song âm tiết sau: STT CHỮ HÁN PHIÊN ÂM TỪ HÁN VIỆT NGHĨA TIẾNG VIỆT 1 社会 /shèhuì/ Xã hội Xã hội 2 发展 /fāzhǎn/ Phát triển Phát triển 3 经济 /jīngjì/ Kinh tế Kinh tế 4 增长 /zēngzhǎng/ Tăng trƣởng Tăng trƣởng 5 重视 /zhòngshì/ Trọng thị Trọng thị; xem trọng 6 保护 /bǎohù/ Bảo hộ Bảo hộ; bảo vệ 7 污染 /wūrǎn/ Ô nhiễm Ô nhiễm 8 经济 /jīngjì/ Kinh tế Kinh tế 9 增长 /zēngzhǎng/ Tăng trƣởng Tăng trƣởng 10 无法 /wúfǎ/ Vô pháp Không có biện pháp 11 美好 /měihǎo/ Mĩ hảo Mĩ hảo; tốt đẹp 12 生活 /shēnghuó/ Sinh/sanh hoạt Sinh hoạt; cuộc sống Các từ đƣợc in đậm trên đều có điểm chung là, nghĩa của từ Hán Việt và nghĩa trong tiếng Việt hiện đại hoàn toàn giống nhau. Có thể nhận biết đƣợc, khi có sự trùng khớp này thì những âm tiết Pinyin đƣợc phát ra rất dễ đƣợc nhận biết và đoán đƣợc nghĩa của chúng. Trong các từ đƣợc in đậm trên, ngƣời học tiếng Hán có thể áp dụng phƣơng pháp ghép/thế từ vựng để tìm ra đƣợc rất nhiều từ mới, trên cơ sở đó, nếu nhƣ ngƣời học ngoại ngữ dựa trên 2 kiểu quan hệ chủ yếu trong ngôn ngữ: 1) quan hệ tuyến tính và 2) quan hệ liên tƣởng thì kết quả đạt đƣợc sẽ cao hơn. Vậy đâu là nguyên nhân dẫn đến sự hình thành trên? Lý do chính là giữa hai ngôn ngữ này có cùng loại hình ngôn ngữ. Điều này xảy ra trên các phƣơng diện: 1) Đồng hóa cao về mặt ngữ âm. 2) Đồng hóa về mặt hình thái - cấu trúc. 3) Đồng hóa về mặt ngữ nghĩa. 4) Tƣ duy thói quen ngôn ngữ. TẠP CHÍ KHOA HỌC - ĐẠI HỌC ĐỒNG NAI, SỐ 13 - 2019 ISSN 2354-1482 78 Tuy có sự đối ứng giữa từ Hán Việt và ý nghĩa của chữ Hán tƣơng ứng trong việc học từ vựng tiếng Hán hiện đại, nhƣng trong quá trình sử dụng, nên chú ý đừng quá lạm dụng từ Hán Việt khi chƣa biết rõ về từ cần dùng, để tránh sai sót hoặc hiểu nhầm vì có sự thay đổi về mặt ngữ nghĩa, hoặc không có sự đối xứng giữa âm Hán Việt với ý nghĩa của tiếng Hán hiện đại, thảng hoặc có sự đối xứng, cũng sẽ có sự sai khác về mặt ngữ nghĩa. Tỉ dụ nhƣ: 1) Từ 到底 /dàodǐ/ âm Hán Việt là ĐÁO ĐỂ, nhƣng nghĩa lại không phải là “chỉ sự khôn lanh trong cƣ xử, không nhƣờng nhịn, không chịu thiệt, nghĩa nhẹ hơn của đanh đá” nhƣ trong tiếng Việt. Trong tiếng Hán hiện đại, xét về mặt từ loại thì thuộc Phó từ, có 3 nét nghĩa 1. Cuối cùng/Kết quả; 2. Rốt cuộc; 3. Xét đến cùng/Xét cho cùng [11, tr. 293], những nghĩa này không giống với nghĩa của từ ĐÁO ĐỂ trong tiếng Việt. 2) Từ 困难 [11, tr. 853] /Kùnnán/ âm Hán Việt là KHỐN NẠN, trong tiếng Hán gồm 2 nét nghĩa: 1. Rắc rối/khó khăn 2. Nghèo khó/Khó khăn Ý nghĩa không mang nghĩa xấu xa “hèn mạt, đáng khinh” nhƣ từ “thằng khốn nạn, đồ khốn nạn” trong tiếng Việt, mà chỉ “đang rơi vào hoàn cảnh khó khăn”. 3) Từ “不过” [11, tr. 129] /Bùguò/ âm Hán Việt là BẤT QUÁ, nhƣng trong tiếng Hán hiện đại có 3 nét nghĩa: 1. (Dùng sau cụm hình dung từ hoặc hình dung từ song âm tiết, biểu thị mức độ cao nhất) Nhất trên đời/Chẳng gì bằng/Cực kỳ/Hết mức. 2. (Phó từ) biểu thị phạm vi thu hẹp) Chỉ có/vẻn vẹn/không quá/chỉ/mới có. 3. Liên từ (đứng đầu phân câu sau, biểu thị sự trái ngược) Nhưng/Song/Chỉ có điều là. Ở tiếng Việt, từ “BẤT QUÁ” lại mang một sắc thái nghĩa hoàn toàn khác, với ý nghĩa là: “cùng lắm thì cũng chỉ...”. 4) Từ 大家 [11, tr. 293]/Dàjiā/âm Hán Việt là ĐẠI GIA, và có những nét nghĩa sau đây: 4.1) 大家 1 gồm 2 nét nghĩa: 1. Chuyên gia nổi tiếng/đại gia/nhà ... nổi tiếng; 2. Thế gia/đại gia 4.2) 大家 2 chỉ mọi ngƣời, các bạn,... Còn trong tiếng Hán hiện đại để chỉ những ngƣời giàu có thì dùng từ 土 豪 /tǔ háo/ hoặc 大款 /dà kuǎn/. 4. Một số ý kiến về vận dụng từ Hán Việt trong dạy và học tiếng Hán cho sinh viên học Ngữ văn nói chung và sinh viên học tiếng Hán hiện đại nói riêng 4.1. Đối với người dạy - Đƣa ra những danh mục từ Hán Việt quen thuộc, có nghĩa trùng khớp với tiếng Việt và tiếng Hán hiện đại, sau đó, mở rộng sang những từ có nhiều nét nghĩa, những từ khó hơn. - Khi vận dụng nên đƣa vào ngữ cảnh cụ thể, ví dụ nhƣ là một bài văn biền ngẫu, thơ Đƣờng, nhƣng những ngữ liệu này tất nhiên là bản chữ Hán, chƣa qua “biên chế”. TẠP CHÍ KHOA HỌC - ĐẠI HỌC ĐỒNG NAI, SỐ 13 - 2019 ISSN 2354-1482 79 - Đƣa ra quy luật giúp ngƣời học suy luận nghĩa dựa trên hình - âm - nghĩa của từ. - Trong quá trình học, cần có từ điển tầm nguyên, từ điển Hán Việt để tra cứu, nhắc nhở sinh viên kiểm tra, đối chiếu, so sánh. 4.2. Đối với người học - Cần học vốn từ cơ bản, những từ thƣờng dùng nhất, vốn từ cơ bản càng cao sẽ càng có lợi trong quá trình học. - Cần áp dụng những phƣơng pháp suy đoán từ vựng dựa trên từ Hán Việt đã biết nghĩa hoặc PinYin tƣơng ứng. - Cố gắng tìm những từ Hán Việt tƣơng ứng với tiếng Hán hiện đại để mở rộng vốn từ, dựa trên các bình diện ngữ âm, ngữ nghĩa, ngữ dụng. - Cần có đức tính chịu khó làm việc, tƣ duy phân tích, tổng hợp, chuyên tâm học tập. 5. Kết luận Trên đây là một vài trao đổi về cách học từ vựng tiếng Hán hiện đại thông qua mối liên hệ về ngữ âm, ngữ nghĩa với từ Hán Việt. Hy vọng bài viết sẽ giúp ích cho việc học tiếng Hán hiện đại trên cơ sở vận dụng từ Hán Việt. Tuy nhiên, tiếng Hán hiện đại và từ Hán Việt vẫn có nhiều trƣờng hợp không hoàn toàn giống nhau về ngữ âm, ngữ nghĩa, cho nên vẫn cần chú ý đến việc đối chiếu khi sử dụng phƣơng pháp này. TÀI LIỆU THAM KHẢO 1. Lê Ngọc Trụ (1993), Tầm nguyên tự điển Việt Nam, Nxb thành phố Hồ Chí Minh 2. Phan Ngọc (2000), Mẹo giải nghĩa từ Hán Việt và chữa lỗi chính tả, Nxb Thanh niên, Hà Nội 3. Nguyễn Tài Cẩn (2000), Nguồn gốc và quá trình hình thành cách đọc Hán Việt, Nxb Đại học Quốc gia Hà Nội 4. Nguyễn Công Lý (2002), Mở rộng vốn từ Hán Việt, Nxb Đại học Quốc gia thành phố Hồ Chí Minh 5. Huỳnh Thanh Xuân (2003), Từ Hán Việt trong tiếng Việt hiện đại, Nxb Đại học Quốc gia thành phố Hồ Chí Minh 6. Lê Xuân Thại (2005), Từ Hán Việt và việc giảng dạy từ Hán Việt trong SGK Ngữ văn THCS, Nxb Giáo dục, Hà Nội 7. Nguyễn Văn Khang (2007), Từ ngoại lai trong tiếng Việt, Nxb Giáo dục, Hà Nội 8. 王力 (1948), 漢越語研究, 嶺南學報、第九卷、第一期 9. Lê Đình Khẩn (2002), Từ vựng gốc Hán trong tiếng Việt, Nxb Đại học Quốc gia thành phố Hồ Chí Minh 10. 郑捷、黄晓静 (2012), 新 HSK 考试系列四级词汇精讲精练, 上海译文出 版社 11. Phan Văn Các (chủ biên) (2001), Từ điển Hán - Việt, Nxb thành phố Hồ Chí Minh TẠP CHÍ KHOA HỌC - ĐẠI HỌC ĐỒNG NAI, SỐ 13 - 2019 ISSN 2354-1482 80 THE PHONE-SEMANTIC RELATIONSHIP BASED ON METHOD OF LEARNING MODERN CHINESE VOCABULARY ABSTRACT Vietnamese and Chinese are two languages with the same type and with a close relationship in term of history. As a result, this leads to inevitable consequence that the similarities between these two languages in phonetics, vocabulary, grammar and so on are numerous, and, therefore, the differences are rare. In fact, it has been proved that taking advantage of the similarities between Vietnamese and Chinese in learning modern Chinese helps learners shorten time and achieve higher efficiency. This article introduces the method of learning modern Chinese vocabulary through the phonetic and semantic connection to Han Vietnamese words. Keywords: Han-Vietnamese words, modern Han learning method, semantic relationship, phonetic relationship (Received: 21/2/2019, Revised: 21/3/2019, Accepted for publication: 7/5/2019)
File đính kèm:
- phuong_phap_hoc_tu_vung_tieng_han_hien_dai_dua_vao_moi_lien.pdf