Lỗi ngôn ngữ và giao tiếp của người dẫn chương trình truyền hình
Ngôn ngữ của người dẫn chương trình (MC) truyền hình là một dạng thức đặc biệt của ngôn ngữ báo chí - truyền thông. Đây là dạng thức ngôn ngữ trực tiếp, sinh động, giàu màu sắc biểu cảm. Một trong những yếu tố quan trọng góp phần tạo nên thành công của các chương trình truyền hình chính là ngôn ngữ đặc thù trong lời dẫn của từng MC mang những nét đặc trưng cho từng chương trình. Người làm nghề dẫn chương trình truyền hình đòi hỏi phải có những tố chất nhất định về năng lực ngôn ngữ và khả năng giao tiếp với công chúng.
Bài viết này dựa trên cứ liệu khảo sát từ các chương trình của Đài Truyền hình TPHCM (HTV) và Đài Truyền hình Việt Nam (VTV) trong 3 năm từ 2010-2013 nêu ra các dạng lỗi đặc trưng về ngôn ngữ và giao tiếp của MC truyền hình (tiếng Việt), sau đó phân tích nguyên nhân của các dạng lỗi này nhằm rút ra những bài học cần thiết cho công tác nghiệp vụ của MC cũng như việc đào tạo, huấn luyện MC của các Đài Truyền hình và
các cơ sở đào tạo.
Trang 1
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Trang 9
Tóm tắt nội dung tài liệu: Lỗi ngôn ngữ và giao tiếp của người dẫn chương trình truyền hình
NGÔN NGỮ & ĐỜI SỐNG Số 4 (234)-2015 40 NGÔN NGỮ HỌC VÀ VIỆT NGỮ HỌC LỖI NGÔN NGỮ VÀ GIAO TIẾP CỦA NGƯỜI DẪN CHƯƠNG TRÌNH TRUYỀN HÌNH LINGUISTIC AND COMMUNICATION ERROR OF TELEVISION PRESENTER LÊ THỊ NHƯ QUỲNH (ThS-NCS; ĐH KHXH & NV, ĐHQG TP HCM) Abstract: Based on the survey data from the program of HCM city Television (HTV) and Vietnam Television (VTV) for 3 years from 2010 to 2013, this article addresses the specific types of linguistic errors (pronunciation, word-using, sentence-building, expression) and communication errors (vocative, control, utterance, conversation, knowledge, body language) of television presenters (Vietnamese), then analyzes the causes (objective and subjective) of the errors to draw the necessary lessons for the work of MCs as well as professional training, coaching MC’s TV stations and training institutions. Key words: linguistics and communication; television. 1. Ngôn ngữ của người dẫn chương trình (MC) truyền hình là một dạng thức đặc biệt của ngôn ngữ báo chí - truyền thông. Đây là dạng thức ngôn ngữ trực tiếp, sinh động, giàu màu sắc biểu cảm. Một trong những yếu tố quan trọng góp phần tạo nên thành công của các chương trình truyền hình chính là ngôn ngữ đặc thù trong lời dẫn của từng MC mang những nét đặc trưng cho từng chương trình. Người làm nghề dẫn chương trình truyền hình đòi hỏi phải có những tố chất nhất định về năng lực ngôn ngữ và khả năng giao tiếp với công chúng. Bài viết này dựa trên cứ liệu khảo sát từ các chương trình của Đài Truyền hình TPHCM (HTV) và Đài Truyền hình Việt Nam (VTV) trong 3 năm từ 2010-2013 nêu ra các dạng lỗi đặc trưng về ngôn ngữ và giao tiếp của MC truyền hình (tiếng Việt), sau đó phân tích nguyên nhân của các dạng lỗi này nhằm rút ra những bài học cần thiết cho công tác nghiệp vụ của MC cũng như việc đào tạo, huấn luyện MC của các Đài Truyền hình và các cơ sở đào tạo. 2. Các loại lỗi đặc trưng 2.1. Lỗi ngôn ngữ 2.1.1. Lỗi phát âm a. Nói quá nhanh: Tốc độ phát âm quá nhanh sẽ làm cho khán thính giả không kịp theo dõi. Theo MC Trần Thiện Tùng: “Người miền Bắc nói nhanh hơn người miền Nam. Đặc biệt các MC đến từ miền Bắc, miền Trung vào miền Nam làm việc cần nói chậm lại một chút, vì hiện nay có một số MC của VTV vẫn nói rất là nhanh, người Bắc thì không sao cả, nhưng mà nếu như phát trên toàn quốc thì người miền Nam, đặc biệt các khán giả ở vùng miền Tây họ sẽ khó hiểu.” [10] b. Nuốt âm: Nói quá nhanh thường gắn liền với lỗi nuốt âm, một loại lỗi hay thấy ở MC truyền hình, nhất là với MC truyền hình phía Bắc. Ví dụ: Xin kí chào quý vị và các bạn! (Danh Tùng, Sáng tạo Việt số 1, VTV). MC thường nuốt âm của những từ ngữ, câu nói quen thuộc trong chương trình. c. Nói vấp, nói nhịu: Lỗi nói vấp xảy ra khi MC không chuẩn bị kĩ lời dẫn nên khi ra sân khấu lời nói không trôi chảy, suôn sẻ. Hoặc có khi do tình huống mang tính chất tâm lí trình diễn. Lỗi nói líu là lỗi nói từ này thành từ kia mà hai từ đó có âm gần giống nhau. Ví Số 4 (234)-2015 NGÔN NGỮ & ĐỜI SỐNG 41 dụ, trong chương trình Duyên dáng Việt Nam, MC Trịnh Trân Chân vì hồi hộp đã nói rằng: “Xin chào mừng quý vị đến với chương trình Dan díu Việt Nam” [Dẫn theo 8]. Lỗi nói vấp và nói nhịu là những lỗi không quá trầm trọng khi có những sự cố ngoài ý muốn. Một lời xin lỗi nhẹ nhàng nên có khi MC mắc những lỗi này. 2.1.2. Lỗi dùng từ Lỗi dùng từ là một trong những “thảm họa” của MC truyền hình hiện nay. Ngoài những lỗi thông thường về dùng từ (thừa từ, lặp từ, thiếu từ, dùng từ sai nghĩa, dùng từ sai vị trí, kết hợp từ sai), qua khảo sát, chúng tôi còn phát hiện ra những dạng lỗi rất đặc trưng của nghề dẫn chương trình truyền hình. Việc phân tích kĩ các loại lỗi này là rất cần thiết để rút ra những kinh nghiệm bổ ích cho công tác đào tạo, huấn luyện MC. - Dùng từ ngữ khó hiểu: Đây là loại lỗi cần tránh vì ngôn ngữ MC truyền hình là ngôn ngữ truyền thông đại chúng, ngôn ngữ nói cho mọi người cùng hiểu. Loại lỗi này tuy không nhiều nhưng nếu mắc phải sẽ gây trở ngại cho việc tiếp nhận thông tin. Từ ngữ thường gây khó hiểu cho khán thính giả thường là những từ hạn chế về phạm vi sử dụng như: từ cũ, từ địa phương, từ nước ngoài, thuật ngữ, biệt ngữ, tiếng lóng, Ví dụ: Hãy tiếp tục đồng hành cùng chúng tôi trên kênh VTV3, VTV4 và tài liệu thưởng media.vtv.vn. (Nguyễn Minh Hà, VTV3, Cà phê cuối tuần 21-04- 2012) Việc dùng từ ngữ địa phương trên Đài Truyền hình trung ương là điều cần tránh, tuy nhiên với các Đài Truyền hình địa phương thì có thể sử dụng với một tỉ lệ có thể chấp nhận được. Từ ngữ địa phương sử dụng trên đài cần hạn chế những từ ngữ mang sắc thái địa phương quá đậm nét để tránh gây khó hiểu. Dùng từ ngữ chuyên môn như sau đây cũng có thể gây khó hiểu với người được phỏng vấn: Công đoạn nào là khó nhất trong dệt thổ cẩm hả chị?” (hỏi chị người Mèo, không rành ... thoại nghiêm túc của giao tiếp truyền hình. Ví dụ như lời dẫn vô vị của MC Trấn Thành sau đây: “Còn bây giờ thì một phần rất quan trọng của chương trình. Mời quý vị và các bạn nghỉ giải lao trong giây lát, chúng tôi sẽ trở lại ngay. (Trấn Thành, VTV3, Chung kết Cặp đôi hoàn hảo 2013, 12-05-2013). MC lắm tài nhiều tật này cũng có nhiều lời giả Số 4 (234)-2015 NGÔN NGỮ & ĐỜI SỐNG 45 định ngớ ngẩn, những sự dẫn dắt gượng gạo, nói bông đùa không đúng chỗ. Theo nhiều người thì đôi khi “Trấn Thành đã bốc đồng thái quá, sử dụng những câu bông đùa vốn chỉ phù hợp để nói trên bàn nhậu.” [11]. - Nói hớ: Vô ý nói ra những lời không nên nói, thường do nhầm lẫn về bối cảnh dẫn chương trình hoặc do không lường trước hết những hàm ý tiêu cực của lời dẫn. Ví dụ, ngay trong lần đầu tiên lên sóng truyền hình quốc gia trước hàng triệu khán giả, MC trẻ Yumi Dương của The Voice đã khiến cư dân mạng dậy sóng vì một câu nói “kinh điển”: “Xin khán giả một tràng pháo tay cho nạn nhân vùng lũ”. Tương tự như vậy, MC Đỗ Thuỵ trong chương trình trực tiếp tưởng niệm các nạn nhân của vụ sập cầu Cần Thơ cách đây nhiều năm đã nói: “Nhân dịp sập nhịp dẫn cầu Cần Thơ”. MC Lê Minh Ngọc của Đài Truyền hình TP.HCM, dẫn chuyên mục An toàn giao thông trở nên nổi tiếng với lời dẫn “bất hủ”: “Chúng ta cũng nên nhớ chấp hành đúng tín hiệu giao thông cũng như là sự điều tiết của lực lượng cảnh sát chức năng để có được một ngày Quốc tang [lễ tang Đại tướng Võ Nguyên Giáp] thật nhiều niềm vui và thật an toàn” [Dẫn theo 8]. 2.2.4. Lỗi cách thức hội thoại - Nói quá nhiều: Khá nhiều MC, nhất là MC miền Bắc mắc bệnh nói quá nhiều, quá dài. Trong chương trình của những MC này, ta thấy họ cố biến mình thành nhân vật trung tâm, lấn át khách mời. Khi có dịp nói, họ đều nói rất dài, mỗi lượt lời của họ thường không dưới 100 tiếng, như trong cách dẫn của Danh Tùng, Mĩ Lan hay Hồng Nga (VTV). Ví dụ: Có một điều khẳng định đối với tất cả các khán giả yêu âm nhạc, đối với tất cả những người làm nghệ thuật, đó là chưa có một mảnh đất nào có nhiều những ca khúc sáng tác về mình như Hà Nội, mà kì lạ là có rất nhiều những ca khúc hay để rồi có những sáng tác đó thì không chỉ có người dân thủ đô, không chỉ người dân cả nước mà rất nhiều những người bạn nước ngoài cũng yêu mến mảnh đất Hà Nội, thủ đô Hà Nội trở thành cái niềm cảm hứng sáng tác không chỉ của những lớp thế hệ nhạc sĩ đi trước mà ngay của những thế hệ nhạc sĩ trẻ bây giờ sáng tác rất nhiều về Thủ đô và chúng tôi cũng được biết là trong thời gian vừa qua thì nhà báo, nhà thơ, nhạc sĩ Thụy Kha cũng đã xuất bản cho cuốn sách tập hợp một ngàn ca khúc viết về thủ đô Hà Nội nhân dịp kỉ niệm 1000 năm Thăng Long Hà Nội. Nhạc sĩ có thể chia sẻ gì về dự án này của mình? (Mỹ Lan, VTV1, Trò chuyện âm nhạc 03-09-2011: Sức sống những bài ca cách mạng) - Nói vội, nói gấp, thiếu cân nhắc: Bệnh nói nhiều, nói dài của các MC gắn liền với lỗi nói vội, nói gấp, ngôn từ thiếu trau chuốt, súc tích. Là gương mặt kì cựu của Đài Truyền hình Việt Nam, MC Mộng Hoài thẳng thắn cho rằng: "Nhiều MC hiện nay thích thể hiện mình, tự tin thái quá, nhất là các bạn trẻ. Họ nghĩ rằng khi cầm micro đứng trên sân khấu là phải nói. Họ nói nhiều, nói thao thao bất tuyệt, cái miệng nhanh hơn cái đầu nên nhiều khi lời dẫn không có thông tin, nội dung trùng lặp, hời hợt, vô bổ và cả vô nghĩa." [dẫn theo 11]. 2.2.5. Lỗi kiến thức Lỗi sai sót về kiến thức thức nền và thiếu kiến thức chuyên ngành của những chương trình truyền hình chuyên biệt là một thực tế luôn xảy ra trong công việc dẫn truyền hình của MC. Lỗi này có rất nhiều dạng, sau đây là một số dạng thường gặp và dễ phát hiện. - Trích dẫn sai: Câu văn, câu thơ, danh ngôn, tục ngữ, nếu không cẩn thận dễ bị trích dẫn sai. Ví dụ: Hồ Chủ tịch lúc sinh thời từng có thơ lúc Người 60 tuổi như sau: “Chưa năm mươi đã kêu già, Ta 60 tuổi vẫn là đang xuân” (Mạnh Thắng, VTV2, Sống khỏe mỗi ngày: Ngày xuân nói chuyện về sức khỏe người cao tuổi). Nguyên văn chữ Hán của bài này là bài “Thất cửu”, được làm năm 1953, lúc Người 63 tuổi: “Chưa năm mươi đã kêu già, Sáu mươi ba, mình vẫn là đương trai, Sống quen thanh đạm nhẹ người, Việc NGÔN NGỮ & ĐỜI SỐNG Số 4 (234)-2015 46 làm tháng rộng ngày dài ung dung” (bản dịch). - Hiểu sai kiến thức chuyên ngành: Do thiếu kiến thức chuyên ngành cần dẫn nên một số MC khi nói về các vấn đề cần có kiến thức chuyên môn thường hay mắc lỗi nói nôm na, thiếu chuyên nghiệp. Ví dụ: Các nghiên cứu gần đây thì cho thấy rằng là đinh lăng làm tăng sự dẻo dai của cơ thể và tăng sự dẻo dai của chất đề kháng, chống lại hiện tượng mệt mỏi, giúp cho chúng ta ăn ngon và ngủ ngon, tăng khả năng lao động, giúp lên cân và chống giải độc rất là tốt. (Quyền Linh, HTV7, Bữa cơm gia đình 1). Nhiều MC thường e ngại khi phải nói về một lĩnh vực đòi hỏi cần có kiến thức chuyên môn. Vì thế, khi dẫn chương trình có tính học thuật, MC phải thâm nhập thực tế, nghiên cứu kĩ tài liệu liên quan đến đề tài nhằm có được một vốn hiểu biết cần thiết để không mắc lỗi “tay ngang”. 2.2.6. Lỗi ngôn ngữ hình thể Theo MC Trần Thiện Tùng [10], ngôn ngữ hình thể chiếm 50-60% sự thành công của giao tiếp trên truyền hình. Ngôn ngữ hình thể thể hiện ở sự biểu cảm của gương mặt, động tác chân tay, cách đi lại, ánh mắt (nhìn thẳng người đối diện, tạo cảm giác đang tin tưởng, đang lắng nghe). Lỗi ngôn ngữ hình thể của MC truyền hình có hai dạng là: ngôn ngữ hình thể không phù hợp và lạm dụng ngôn ngữ hình thể. - Ngôn ngữ cơ thể không phù hợp: MC mới vào nghề thường mắc lỗi này, như MC Hoàng My trong chương trình đêm chung kết cuộc thi Siêu mẫu 2013, VTV3, từng bị chê vì “lối dẫn căng cứng thiếu tự nhiên, khuôn mặt gần như không biểu lộ cảm xúc, bị lệ thuộc nhiều vào kịch bản” [12]. Đôi khi, MC lâu năm trong nghề cũng có khi mắc lỗi này và đó thường là “cố tật” của MC nên rất khó sửa. Ví dụ như điệu bộ nhà quê, hay khoa chân múa tay của MC Việt Thảo trong các buổi diễn tại Trung tâm Vân Sơn. Tác phong, tư thế, điệu bộ năng động, hoạt bát, lịch lãm, trí thức, hoặc vui vẻ, thân thiện hay nói cách khác là ngôn ngữ giao tiếp cơ thể thể hiện làm sao cho phù hợp với từng loại chương trình và phù hợp với chuẩn mực chung của một MC truyền hình là điều mà MC cần phải hết sức chú ý và luyện tập. - Lạm dụng ngôn ngữ hình thể: Ngôn ngữ hình thể có vai trò quan trọng trong diễn xuất của MC truyền hình, nhưng quá đề cao, cường điệu hóa ngôn ngữ hình thể sẽ đi đến một cực đoan khác: lạm dụng ngôn ngữ hình thể. MC Thanh Bạch là người hay mắc lỗi lạm dụng ngôn ngữ hình thể (MC Thanh Bạch là tác giả của quan điểm cho rằng tầm quan trọng của ngôn ngữ hình thể là 63% và ngôn ngữ âm thanh là 37%). Những biểu hiện của việc lạm dụng ngôn ngữ hình thể qua trường hợp Thanh Bạch, thể hiện ở 3 điểm chính: nụ cười thường trực trên môi, nhiều lúc gây cảm giác giả tạo; nhiều động tác dư thừa như ngoáy chân, lắc hông, nhún vai,v.v. vào những lúc không cần thiết; điệu bộ, cử chỉ không hợp với độ tuổi của MC là những điểm có thể gây phản cảm. 3. Nguyên nhân mắc lỗi 3.1. Nguyên nhân khách quan - Do bối cảnh kinh tế - xã hội: Nền kinh tế thị trường vừa là động lực làm nảy nở và khởi sắc nghề dẫn chương trình truyền hình ở Việt Nam, vừa là nguyên nhân gây ra những khiếm khuyết, bất cập cho chính nghề này. Thứ nhất, kinh tế thị trường làm thay đổi những giá trị sống và những quan niệm truyền thống về văn hóa - xã hội. Càng ngày, khán thính giả nhất là khán thính giả trẻ tuổi, ít quan tâm đến tính thẩm mĩ của ngôn từ truyền hình. Điều họ quan tâm nhiều hơn về MC là ngoại hình, tuổi tác, trang phục, danh tiếng, rồi sau đó mới là chất giọng, lời văn, cách diễn đạt,Thứ hai, kinh tế thị trường với định hướng thương mại luôn xem trọng yếu tố quảng cáo, lợi nhuận. Vì thế các chương trình truyền hình càng ngày càng chú trọng yếu tố giải trí, đáp ứng thị hiếu đời thường của đông đảo khán giả. Vai trò Số 4 (234)-2015 NGÔN NGỮ & ĐỜI SỐNG 47 ngôn ngữ của MC truyền hình bị chìm lấp đi trong vô số yếu tố tạo sự hấp dẫn của sân khấu hiện đại và những “chiêu trò” mua vui, tạo ấn tượng khác của các MC chuyên nghiệp và bán chuyên nghiệp. - Do đặc điểm nghề nghiệp: Nghề dẫn chương trình truyền hình là một nghề phải nói trực tiếp trước máy thu hình, trước khán thính giả, kèm theo việc đăng phát hình ảnh này trong khu vực hoặc trong cả nước. Áp lực trình diễn là nguyên nhân quan trọng làm MC mắc những lỗi đặc trưng nghề nghiệp như nói vấp, nói nhầm lẫn, nói ngập ngừng, ngắc ngứ, diễn đạt vòng vo, rối rắm, Mặt khác giao tiếp của MC truyền hình là loại giao tiếp đa phương, đa đối tượng: giao tiếp giữa MC với khách mời, giao tiếp giữa MC với khán giả tại trường quay (sân khấu), giao tiếp giữa MC với người được phỏng vấn, giao tiếp giữa MC với khán giả xem truyền hình, giao tiếp giữa các MC với nhau. Hoạt động ngôn ngữ của MC trên sàn diễn còn bị chi phối bởi quan hệ điều khiển của một kịch bản chuẩn bị trước theo ý đồ của đạo diễn. Vì có nhiều mối quan hệ ràng buộc bên trong bên ngoài, trực tiếp và gián tiếp như vậy nên MC hay mắc các lỗi về xưng hô, ứng xử, phối hợp, v.v. 3.2. Nguyên nhân chủ quan Có thể quy về 4 loại nguyên nhân sau: do năng lực cá nhân, do yếu nghiệp vụ, do thiếu chuẩn bị, do thói quen, tập quán địa phương. - Do năng lực cá nhân: Mỗi MC có một thế mạnh riêng về ngoại hình, giọng nói, ứng xử, năng khiếu ngôn ngữ, hiểu biết, năng lực điều hành, các tài lẻ (đánh đàn, thổi sáo, khiêu vũ, hát, múa minh họa, kịch câm, nhái giọng ). Các loại lỗi vừa trình bày ở phần trên không phải rơi vào tất cả MC và ở mọi phương diện. Những MC có hạn chế về giọng nói, ngôn ngữ, giao tiếp truyền hình mới vướng vào những lỗi đã phân tích ở trên. Và tùy theo “điểm mù” kĩ năng (sở đoản) của MC rơi vào phương diện nào mà lỗi tập trung ở phương diện đó. Có người mắc nhiều lỗi về phát âm, có người mắc nhiều lỗi về dùng từ hay cấu trúc câu, người thì về diễn đạt, ... - Do yếu nghiệp vụ: Đội ngũ MC hiện nay rất phong phú, đa dạng và được tuyển chọn từ nhiều nguồn khác nhau, trong đó có ba nguồn cơ bản là: năng khiếu tự nhiên (tuyển từ các cuộc thi MC truyền hình), đã qua đào tạo về nghiệp vụ MC, “tay ngang” (không qua đào tạo nghiệp vụ). Thông thường, xuất thân ban đầu của MC không ảnh hưởng nhiều đến kĩ năng dẫn vì nghiệp vụ dẫn truyền hình có thể do năng khiếu bẩm sinh, do tự học hay do đào tạo. Nhưng nếu không có sự đào tạo bài bản về nghiệp vụ, lại thiếu trực giác nghề nghiệp thì MC hay mắc lỗi. Đặc biệt hiện nay các chương trình đào tạo MC còn chưa xem trọng việc huấn luyện, phát triển các kĩ năng ngôn ngữ và giao tiếp với công chúng. Theo chúng tôi, đây có lẽ nguyên nhân quan trọng nhất về nghiệp vụ dẫn đến việc mắc lỗi về ngôn ngữ và giao tiếp của MC xảy ra tràn lan như hiện nay. - Do thiếu chuẩn bị: Như trên đã đề cập, tình trạng phổ biến hiện nay ở các Đài là “người người làm MC, nhà nhà làm MC”. Chương trình truyền hình phổ cập trên mọi kênh và ở mọi giờ phát sóng. Vì thế, nhiều MC phải “chạy sô, diễn cương”. Sự thiếu đầu tư, chuẩn bị một cách công phu, tỉ mỉ như trước đây là tình trạng của phần lớn MC. Chất lượng trình diễn, đặc biệt về phương diện ngôn ngữ của MC gần đây giảm sút nghiêm trọng. Nhiều MC nói những lời khuôn sáo như một cái máy, nói gấp gáp thiếu suy nghĩ, chọn lọc, nói để khoe tài “hoạt ngôn” của mình, lời nhiều, ý ít. Cũng vì áp lực của thời gian nên việc trau chuốt ngôn từ của MC bị hạn chế. Hơn nữa trong khâu làm kịch bản, biên tập, dựng NGÔN NGỮ & ĐỜI SỐNG Số 4 (234)-2015 48 phim, nhân viên nhà Đài thường xem trọng phần hình, dễ dãi phần lời, dẫn đến chất lượng ngôn ngữ của các chương trình truyền hình ngày càng giảm. - Do thói quen, tập quán địa phương: Mỗi MC đều là một con người cụ thể của một địa phương nào đó ở Việt Nam. Vì thế, không nhiều thì ít, họ đều bị ảnh hưởng bởi thói quen, tập quán sử dụng ngôn ngữ của vùng miền mà họ sinh trưởng. Những phương diện bị ảnh hưởng nhiều nhất của địa phương là phát âm (mang các lỗi phát âm khó sửa chữa của vùng miền), giọng nói (chuẩn hay không chuẩn, thuần nhất hay pha tạp), tốc độ nói (nhanh hay chậm), xưng hô (mang màu sắc địa phương), diễn đạt (MC miền Bắc thường hay nói văn hoa, dài dòng; MC miền Nam hay dùng văn nói, hay liên hệ gây cười một cách dễ dãi). Trong các khóa đào tạo, huấn luyện MC, việc ý thức hóa cho học viên các hạn chế mang tính địa phương và thực hành các bài tập khắc phục lỗi địa phương về ngôn ngữ, giao tiếp cần được xem trọng. 4. Kết luận Ngôn ngữ của MC truyền hình vốn là một phương diện tạo nên tính hấp dẫn của chương trình truyền hình, dần dần trở thành một công cụ thông tin thuần túy, mất đi giá trị thẩm mĩ. Khán giả thường vừa nghe vừa đoán để biết MC nói gì, hỏi gì. Lời dẫn của MC nhạt nhẽo, mắc quá nhiều loại lỗi là thực tế phổ biến hiện nay. Qua bài viết nhỏ này, chúng tôi muốn chỉ ra một thực trạng và gióng một hồi chuông báo động để các đơn vị quản lí và bản thân các MC có những cách thức, biện pháp khắc phục lỗi để chương trình ngày càng hay hơn, chuẩn mực hơn. TÀI LIỆU THAM KHẢO 1. Phạm Đăng Bình (2001), Một số quan niệm khác nhau về lỗi trong quá trình dạy học tiếng nước ngoài, Tạp chí Ngôn ngữ, số 14/2001. 2. Trần Chiến (2013), Lời giới thiệu quyển Dọn vườn Tập 1, Nxb Trẻ 2013. 3. Nguyễn Đức Dân và Trần Thị Ngọc Lang (1992), Câu sai và câu mơ hồ, Nxb Giáo dục. 4. Huỳnh Thị Hồng Hạnh (2014), Ngôn ngữ phát thanh trực tiếp nhìn từ góc độ ngữ âm (dựa trên cứ liệu giọng đọc của phát thanh viên trong chương trình “Sài Gòn buổi sáng” của VOH, Tạp chí Khoa học ĐHSP TP Hồ Chí Minh, số 55 năm 2014. 5. Cao Xuân Hạo - Lý Tùng Hiếu - Nguyễn Kiên Trường - Võ Xuân Trang - Trần Thị Tuyết Mai (2002), Lỗi ngữ pháp và cách khắc phục, Nxb Khoa học xã hội. 6. Nguyễn Xuân Khoa (1975), Lỗi ngữ pháp của học sinh. Nguyên nhân và cách chữa, Tạp chí Ngôn ngữ, số 1/1975. 7. Hồ Lê - Trần Thị Ngọc Lang - Tô Đình Nghĩa (2005), Lỗi từ vựng và cách khắc phục, Nxb Khoa học Xã hội. 8. Việt Nguyễn (2014), 10 sự cố nói hớ vô duyên của MC Việt, Zing.vn, 01/01/2014. 9. Nguyễn Minh Thuyết (1974), Mấy gợi ý về việc phân tích lỗi và sửa lỗi ngữ pháp cho học sinh, Tạp chí Ngôn ngữ, số 3/1974. 10. Trần Thiện Tùng (2013), Video Chia sẻ về dẫn chương trình truyền hình, https://www.youtube.com/watch?v=YeNR0Y P_KDQ, 26/01/2013. 11. Phan Thị Uyên (2013), ““Thảm họa” MC không chỉ là vạ miệng!”, Văn nghệ Công an Online, 06/11/2013. 12. Phong Vũ (2013), Phát ngôn bất hủ của những “thảm họa’ MC Việt 2013, Vietnam.net, 20/12/2013.
File đính kèm:
- loi_ngon_ngu_va_giao_tiep_cua_nguoi_dan_chuong_trinh_truyen.pdf